Bài Tập Trắc nghiệm Những trò lố hay là Va-ren và Phan Bội Châu- Kết nối tri thức - Đề 07
Bài Tập Trắc nghiệm Những trò lố hay là Va-ren và Phan Bội Châu- Kết nối tri thức - Đề 07 được xây dựng với nhiều câu hỏi chất lượng, sát với nội dung chương trình học, giúp bạn dễ dàng ôn tập và kiểm tra kiến thức hiệu quả. Hãy cùng bắt đầu làm bài tập trắc nghiệm ngay để nâng cao hiểu biết và chuẩn bị tốt cho kỳ thi sắp tới!
Câu 1: Tác phẩm "Những trò lố hay là Va-ren và Phan Bội Châu" của Nguyễn Ái Quốc được sáng tác trong bối cảnh lịch sử đặc biệt nào liên quan đến hai nhân vật chính?
- A. Sau khi Va-ren đã kết thúc nhiệm kỳ Toàn quyền và Phan Bội Châu đang hoạt động cách mạng ở nước ngoài.
- B. Khi Phan Bội Châu vừa được trả tự do và Va-ren đang tiến hành cải cách ở Đông Dương.
- C. Trong giai đoạn Phan Bội Châu đang bị giam giữ ở Côn Đảo và Va-ren mới sang Việt Nam khảo sát tình hình.
- D. Ngay sau khi Phan Bội Châu bị bắt và sắp bị xử án, còn Va-ren chuẩn bị sang nhậm chức Toàn quyền Đông Dương.
Câu 2: Phân tích cách tác giả khắc họa nhân vật Va-ren trong tác phẩm, đặc biệt qua độc thoại nội tâm của hắn. Kỹ thuật trào phúng nào được sử dụng chủ yếu để phơi bày bản chất của Va-ren?
- A. Sử dụng ngôn ngữ trang trọng, ca ngợi.
- B. Lột tả sự tự mãn, lố bịch, mâu thuẫn giữa lời nói và hành động qua lời hắn tự nói với mình.
- C. Miêu tả trực tiếp hành động tàn bạo của hắn đối với Phan Bội Châu.
- D. Để các nhân vật khác trực tiếp đối thoại, vạch trần tội ác của Va-ren.
Câu 3: Trong tác phẩm, Va-ren tự gọi mình là "người bạn chân thành của những người bị áp bức". Nhận định này của Va-ren thể hiện rõ nhất điều gì về bản chất của hắn?
- A. Sự đồng cảm thực sự với nhân dân thuộc địa.
- B. Mong muốn cải thiện cuộc sống cho người dân Việt Nam.
- C. Sự giả tạo, đạo đức giả, nhằm che đậy bản chất thống trị, bóc lột.
- D. Nỗ lực xây dựng hình ảnh tốt đẹp trước dư luận quốc tế một cách chân thành.
Câu 4: Thái độ "im lặng" của Phan Bội Châu khi đối diện với Va-ren trong tưởng tượng của tác giả mang ý nghĩa biểu tượng sâu sắc. Ý nghĩa đó là gì?
- A. Thể hiện sự khinh bỉ tột cùng, không thèm đối thoại với kẻ thù giả tạo.
- B. Cho thấy sự sợ hãi, không dám đối đáp trước quyền lực của Va-ren.
- C. Là biểu hiện của sự tuyệt vọng, buông xuôi trước số phận.
- D. Ngầm đồng ý với những lời lẽ xảo trá của Va-ren.
Câu 5: Đoạn "Tái bút" cuối truyện, mô tả hành động của "anh lính dõng An Nam", có vai trò gì trong việc hoàn thiện bức tranh biếm họa về Va-ren và làm nổi bật khí phách người Việt?
- A. Làm giảm nhẹ sự đối đầu giữa Va-ren và Phan Bội Châu.
- B. Chỉ đơn thuần thêm một chi tiết hài hước vào câu chuyện.
- C. Thể hiện sự phục tùng của người Việt trước Va-ren.
- D. Tăng cường tính châm biếm, cho thấy ngay cả người lính thuộc địa cũng khinh bỉ Va-ren và thể hiện sự phản kháng quyết liệt.
Câu 6: Nhan đề "Những trò lố hay là Va-ren và Phan Bội Châu" mang ý nghĩa gì trong việc định hướng cách tiếp cận của người đọc đối với tác phẩm?
- A. Trực tiếp chỉ ra bản chất lố bịch, giả dối của Va-ren và chế độ thực dân.
- B. Gợi ý về một cuộc đối thoại nghiêm túc giữa hai nhân vật.
- C. Nhấn mạnh sự khác biệt về vai trò lịch sử của hai người.
- D. Đơn thuần giới thiệu hai nhân vật chính của câu chuyện.
Câu 7: Tác giả Nguyễn Ái Quốc đã sử dụng thành công biện pháp tu từ nào để so sánh Va-ren với những hình ảnh mang tính chất tiêu cực, lố bịch như "con mắt cú vọ", "con khỉ"?
- A. Ẩn dụ
- B. Nhân hóa
- C. So sánh
- D. Hoán dụ
Câu 8: Mục đích cao nhất của Nguyễn Ái Quốc khi viết tác phẩm này, bên cạnh việc vạch trần bản chất thực dân và ca ngợi Phan Bội Châu, còn là gì?
- A. Chỉ đơn thuần ghi lại một sự kiện lịch sử.
- B. Tranh thủ sự đồng tình, ủng hộ của dư luận quốc tế đối với cuộc đấu tranh của nhân dân Việt Nam và vận động cứu Phan Bội Châu.
- C. Khuyên Phan Bội Châu nên thỏa hiệp với thực dân Pháp.
- D. Chứng minh sự vượt trội về trí tuệ của Va-ren.
Câu 9: Phân tích sự đối lập rõ nét giữa Va-ren và Phan Bội Châu trong tác phẩm. Sự đối lập này chủ yếu thể hiện ở những phương diện nào?
- A. Đều là những nhà yêu nước vĩ đại.
- B. Đều có cùng mục đích chính trị.
- C. Đều thể hiện sự sợ hãi trước đối phương.
- D. Một bên là kẻ xâm lược giả nhân giả nghĩa, một bên là người yêu nước bất khuất.
Câu 10: Giọng điệu chủ đạo mà Nguyễn Ái Quốc sử dụng trong tác phẩm khi viết về Va-ren là gì?
- A. Trào phúng, châm biếm, mỉa mai.
- B. Nghiêm túc, khách quan.
- C. Thương cảm, đồng tình.
- D. Kính trọng, ngưỡng mộ.
Câu 11: Trong đoạn độc thoại, Va-ren suy tính về việc "ban ân huệ" cho Phan Bội Châu. Hành động này cho thấy Va-ren nhìn nhận mối quan hệ giữa kẻ thống trị và người bị trị như thế nào?
- A. Dựa trên sự bình đẳng và tôn trọng lẫn nhau.
- B. Là mối quan hệ hợp tác vì lợi ích chung.
- C. Là mối quan hệ ban ơn - nhận ơn, thể hiện sự ngạo mạn, coi thường người bị trị.
- D. Là mối quan hệ cần được cải thiện bằng đối thoại chân thành.
Câu 12: Tác giả không miêu tả nhiều về ngoại hình của Phan Bội Châu mà chủ yếu tập trung vào thái độ và hành động (im lặng, nhổ nước bọt). Cách xây dựng nhân vật này nhằm mục đích gì?
- A. Làm cho nhân vật trở nên bí ẩn, khó hiểu.
- B. Nhấn mạnh bản lĩnh kiên cường, ý chí bất khuất, coi thường kẻ thù của nhân vật.
- C. Thể hiện sự thiếu quan tâm của tác giả đến nhân vật.
- D. Giúp người đọc tập trung vào ngoại hình hơn là tính cách.
Câu 13: Chi tiết "anh lính dõng An Nam nhổ nước bọt vào mặt Va-ren" trong đoạn "Tái bút" mang giá trị biểu tượng nào?
- A. Biểu tượng cho sự khinh bỉ, phản kháng quyết liệt của cả dân tộc đối với kẻ xâm lược.
- B. Chỉ là hành động bộc phát nhất thời của một cá nhân.
- C. Thể hiện sự phục tùng nhưng ngấm ngầm chống đối.
- D. Biểu tượng cho sự bất lực trước quyền lực thực dân.
Câu 14: So sánh cách sử dụng ngôn ngữ của Va-ren (độc thoại, đầy mâu thuẫn, giả tạo) và Phan Bội Châu (im lặng, hành động dứt khoát). Sự khác biệt này góp phần như thế nào vào hiệu quả nghệ thuật của tác phẩm?
- A. Làm cho cả hai nhân vật đều trở nên khó hiểu.
- B. Gợi ý rằng cả hai đều không có khả năng giao tiếp hiệu quả.
- C. Làm mờ nhạt sự khác biệt giữa kẻ thù và người yêu nước.
- D. Tạo sự tương phản sâu sắc, làm nổi bật bản chất lố lăng của Va-ren và khí phách kiên cường của Phan Bội Châu.
Câu 15: Tác phẩm sử dụng hình thức giả tưởng về cuộc gặp gỡ giữa Va-ren và Phan Bội Châu. Việc xây dựng tình huống giả định này có tác dụng gì?
- A. Giúp câu chuyện trở nên giống một tài liệu lịch sử.
- B. Tạo bối cảnh thuận lợi để tác giả bộc lộ trực tiếp bản chất của Va-ren qua độc thoại và thể hiện thái độ của Phan Bội Châu.
- C. Làm cho câu chuyện xa rời thực tế lịch sử.
- D. Nhấn mạnh tính ngẫu nhiên của cuộc gặp gỡ.
Câu 16: Đoạn Va-ren tự nhủ về việc "lừa bịp" nhân dân Việt Nam bằng những lời hứa hão huyền cho thấy thủ đoạn thống trị đặc trưng nào của chủ nghĩa thực dân?
- A. Chỉ dựa vào sức mạnh quân sự.
- B. Quan tâm thực sự đến đời sống người dân.
- C. Kết hợp bạo lực với thủ đoạn lừa bịp, mị dân, tuyên truyền giả dối.
- D. Thương lượng và thỏa hiệp với các lãnh tụ phong trào yêu nước.
Câu 17: Khi Va-ren đề cập đến "sự tự trị" và "lòng bác ái" của nước Pháp trong cuộc độc thoại của mình, điều này càng làm nổi bật sự mâu thuẫn giữa lời nói và thực tế thống trị của hắn như thế nào?
- A. Những khái niệm đó hoàn toàn trái ngược với hành động bắt bớ, giam cầm, và bóc lột mà hắn và chế độ thực dân đang thực hiện.
- B. Những khái niệm đó được Va-ren áp dụng một cách nhất quán trong chính sách của mình.
- C. Đây là những lời nói chân thành, thể hiện thiện chí của Va-ren.
- D. Sự mâu thuẫn này không quan trọng trong việc đánh giá bản chất của Va-ren.
Câu 18: Tác phẩm sử dụng góc nhìn của ai là chủ yếu để dẫn dắt câu chuyện và thể hiện thái độ phê phán?
- A. Góc nhìn của Va-ren, thông qua độc thoại nội tâm.
- B. Góc nhìn của người kể chuyện (tác giả), mang đậm tính chủ quan, phê phán.
- C. Góc nhìn của Phan Bội Châu, thể hiện qua suy nghĩ của ông.
- D. Góc nhìn của anh lính dõng An Nam.
Câu 19: Việc tác giả không để Phan Bội Châu nói một lời nào trong cuộc gặp giả tưởng với Va-ren có ý nghĩa gì trong việc thể hiện sự đối kháng?
- A. Thể hiện Phan Bội Châu không có gì để nói với Va-ren.
- B. Làm cho Va-ren cảm thấy thoải mái hơn khi nói chuyện.
- C. Im lặng là sự phản kháng mạnh mẽ nhất, thể hiện sự bất hợp tác và coi thường kẻ thù.
- D. Ngụ ý Phan Bội Châu đang chờ đợi một lời đề nghị tốt hơn từ Va-ren.
Câu 20: Phân tích cấu trúc của tác phẩm "Những trò lố hay là Va-ren và Phan Bội Châu". Tác phẩm được xây dựng theo hình thức nào?
- A. Một bài báo cáo chính trị.
- B. Một vở kịch ngắn.
- C. Một bài thơ trào phúng.
- D. Một truyện ngắn mang tính chất chính luận, kết hợp tường thuật, độc thoại và chi tiết "tái bút" kiểu thư tín/báo chí.
Câu 21: Chi tiết Va-ren tưởng tượng về việc "thả" Phan Bội Châu sau khi "ân xá" cho thấy sự ngộ nhận hoặc cố tình bóp méo sự thật nào của hắn?
- A. Hắn nghĩ rằng việc trả tự do (dưới sự kiểm soát) cho Phan Bội Châu là "ân huệ" hoặc "ân xá", trong khi đó là kết quả của áp lực dư luận và sự đấu tranh.
- B. Hắn đánh giá đúng tầm ảnh hưởng của Phan Bội Châu.
- C. Hắn thực sự có ý định trả tự do hoàn toàn cho Phan Bội Châu.
- D. Hắn hiểu rõ mong muốn thực sự của Phan Bội Châu.
Câu 22: Tác phẩm "Những trò lố hay là Va-ren và Phan Bội Châu" là một ví dụ điển hình cho thể loại văn học nào trong sự nghiệp sáng tác của Nguyễn Ái Quốc?
- A. Thơ trữ tình cách mạng.
- B. Truyện ngắn chính luận, châm biếm.
- C. Tùy bút ghi chép.
- D. Tiểu thuyết lịch sử.
Câu 23: Khi Va-ren tự tin cho rằng "chỉ cần một lời của ta thôi, người An Nam sẽ quỳ rạp dưới chân ta", điều này bộc lộ rõ nhất đặc điểm tâm lý nào của kẻ thống trị?
- A. Sự khiêm tốn và tôn trọng.
- B. Sự lo lắng và bất an.
- C. Sự thấu hiểu và đồng cảm.
- D. Sự ngạo mạn, ảo tưởng về quyền lực và sự khuất phục của người dân thuộc địa.
Câu 24: Ý nghĩa của việc tác giả đặt hai nhân vật Va-ren và Phan Bội Châu cạnh nhau trong cùng một tác phẩm, dù cuộc gặp là giả tưởng, là gì?
- A. Tạo sự đối lập gay gắt, làm nổi bật rõ nét bản chất của từng nhân vật và cuộc đối đầu giữa hai phe phái.
- B. Gợi ý về khả năng hòa giải giữa hai phía.
- C. Làm giảm nhẹ sự căng thẳng của bối cảnh lịch sử.
- D. Chỉ đơn thuần kể lại sự kiện lịch sử.
Câu 25: Tác phẩm "Những trò lố hay là Va-ren và Phan Bội Châu" được coi là có giá trị hiện thực sâu sắc vì lý do nào?
- A. Nó chỉ kể một câu chuyện tưởng tượng không dựa trên sự kiện có thật.
- B. Nó chỉ tập trung vào đời sống cá nhân của hai nhân vật.
- C. Nó vạch trần một cách chân thực bản chất lừa bịp, tàn bạo của chủ nghĩa thực dân và ca ngợi tinh thần yêu nước bất khuất của người Việt.
- D. Nó chỉ phản ánh một khía cạnh nhỏ của xã hội Việt Nam thời bấy giờ.
Câu 26: Hành động của anh lính dõng An Nam trong đoạn "Tái bút" không chỉ là sự phản kháng cá nhân mà còn đại diện cho điều gì?
- A. Sự phục tùng của những người lính thuộc địa.
- B. Sự thờ ơ của nhân dân trước số phận Phan Bội Châu.
- C. Sự ủng hộ Va-ren của một bộ phận người Việt.
- D. Ý chí phản kháng, tinh thần yêu nước sục sôi âm ỉ trong lòng người dân bị áp bức.
Câu 27: Tác giả sử dụng biện pháp cường điệu, phóng đại trong việc miêu tả Va-ren nhằm mục đích gì?
- A. Làm cho Va-ren trở nên đáng sợ hơn.
- B. Làm nổi bật sự kệch cỡm, lố bịch, giả dối đến mức nực cười của Va-ren.
- C. Thể hiện sự ngưỡng mộ của tác giả đối với Va-ren.
- D. Làm cho câu chuyện trở nên khó tin.
Câu 28: Đoạn Va-ren tự nhủ: "Ta sẽ đưa người về một nơi sung sướng, có vườn hoa, có người hầu…" cho thấy hắn hiểu gì về mong muốn của một nhà cách mạng như Phan Bội Châu?
- A. Hắn hoàn toàn không hiểu gì về lý tưởng, mục tiêu cao cả của Phan Bội Châu, chỉ nghĩ rằng có thể mua chuộc bằng vật chất và sự an nhàn.
- B. Hắn hiểu rất rõ Phan Bội Châu chỉ cần cuộc sống sung sướng.
- C. Hắn đang đưa ra một lời đề nghị chân thành và hợp lý.
- D. Hắn muốn thử thách lòng trung thành của Phan Bội Châu.
Câu 29: Tác phẩm "Những trò lố hay là Va-ren và Phan Bội Châu" không chỉ mang giá trị phê phán mà còn có giá trị nhân đạo. Giá trị nhân đạo đó thể hiện ở đâu?
- A. Ở việc tác giả thể hiện sự thương cảm đối với Va-ren.
- B. Ở việc tác giả miêu tả chi tiết cuộc sống khổ cực của người dân.
- C. Ở sự trân trọng, ca ngợi tinh thần yêu nước, bất khuất, khí phách kiên cường của Phan Bội Châu và nhân dân Việt Nam.
- D. Ở việc tác giả kêu gọi lòng nhân ái từ phía kẻ thống trị.
Câu 30: Phân tích ý nghĩa của việc tác giả sử dụng hình thức "tái bút" ở cuối tác phẩm. Điều này gợi cho người đọc liên tưởng đến loại văn bản nào thường xuất hiện vào thời điểm đó để tăng tính thời sự và chân thực?
- A. Một bài nghiên cứu khoa học.
- B. Các bức thư, bài báo được đăng tải trên các tờ báo cách mạng, nhằm thông tin và kêu gọi hành động.
- C. Một đoạn trích từ sách giáo khoa lịch sử.
- D. Một văn bản hành chính chính thức.